Đỗ Hoàng Tường
-
Trước nỗi kinh hoàng của chiếc hồ đơn độc
Trong hai tác phẩm Ở Studio và Con Chim Đen, Đỗ Hoàng Tường tiếp tục kiến tạo những không gian hội họa đầy kịch tính và bất an. Căn phòng vàng đất Ở Studio trở thành một sân khấu tĩnh lặng nơi ba hình thể người – hầu như vô diện, không rõ giới tính, cứng lạnh và cô độc – hiện diện trong những tư thế khác nhau: kẻ co ro ôm mình dưới mặt sàn, kẻ banh xoạc tứ chi trên mặt vật, kẻ câm lặng bất động trong góc tường. Giữa họ là những khoảng lặng đặc quánh, vừa gợi sự sợ hãi vừa mời gọi sự soi chiếu. Người xem, như kẻ thứ tư vô hình, bị cuốn vào trạng thái chứng kiến – nơi diễn biến của bi kịch không lời dường như đang âm thầm trải ra ngay trước mắt.
Nếu Ở Studio giam con người trong một không gian khép kín, thì Con Chim Đen mở ra một bối cảnh tưởng chừng thoáng đãng hơn nhưng cũng không kém phần căng thẳng. Thân thể người phụ nữ bò trườn nơi mé tranh, ánh nhìn e sợ mà thách thức; bên cạnh là chiếc bát, con chim, và ba nhát chém lơ lửng giữa không trung – tất cả cùng dựng nên một bố cục chênh vênh, nơi mỗi vật thể trở thành một dấu chỉ của quyền lực, sự giám sát và chi phối.
Mặc dù cả hai tác phẩm đều lấy những điều thường nhật làm bối cảnh, song cung cách Đỗ Hoàng Tường xử lý hình khối, màu sắc và không gian đã biến chúng thành những ẩn dụ sâu sắc về sự cô đơn, sự tổn thương và sức chịu đựng của con người trong những mối quan hệ đầy mâu thuẫn. Hội họa của ông là một cuộc đối thoại thầm lặng giữa bản ngã và ngoại giới – nơi người nghệ sĩ dũng cảm phơi bày những tầng sâu nhất của tâm lý và hiện thực Việt Nam đương đại.