Trương Công Tùng
-
Những Cái Bóng Trong Vườn #2 số 7
Chuỗi phác thảo Những Cái Bóng Trong Vườn #2 là khởi đầu của một lối đi, đường dẫn nhập vào một vùng mờ có thể thay hình đổi dạng, tẩy xoá và huỷ bỏ… như những bóng ma, ám ảnh và ảo ảnh. Một vùng chứa đậy, một nơi ẩn náu, một phương tiện để dò tìm về sự bất ổn, bạo lực, kí ức của cá nhân, của lịch sử, của vùng đất của cộng đồng.
Cái bóng trở thành những biểu thị vật chất của cấu trúc ký ức, là những gì còn lại trong chuyển động của thời gian và không gian, là dấu tích của cuộc sống – thức, mơ, cõi bên kia – mỗi cái như vậy đều giống như một hệ thống những hình ảnh, những phóng chiếu, tất cả đều gắn với nhau, như những thực tại của tinh thần, của cuộc sống.
Những cái bóng thấy được kia là hình, ảnh, vẽ, còn sự thật – tức vật không nhìn thấy, tức cái mà ta thường trôi trượt, xoá nhoà, lu mờ, thoái thác, và quên lãng.
Điều quan trọng chẳng phải là chuyện hiểu (và càng chẳng quan trọng chuyện cắt nghĩa) mà là cùng thấy.
Một cách nào đó trong cái vô hình tất cả đều liên quan với nhau. Lời (viết) của những cái bóng… vắng mặt.
(Được biên tập từ trích đoạn văn bản cung cấp bởi nghệ sĩ)