Linh San
-
những đêm
Ôm #1: Cổ này tay nọ thuộc triển lãm cá nhân đầu tiên của Linh San, mang tựa mây bay là bay rồi (2022), cũng là đoạn dừng đầu tiên, đánh dấu quá trình hơn một năm làm việc của Linh San với suy tư “vật chất nhiễu”, nơi nghệ sĩ lần đầu thử sức với chất liệu gốm, một chất liệu đòi hỏi những xử trí về mặt tạo hình khác với những thực hành trước đây của cô với thơ và video. Giằng co giữa thao tác nhào nặn và xúc chạm của bàn tay với trọng lượng, nhiệt độ, sức căng, độ lỏng và đặc của chất liệu, trong hành trình này, Linh San tìm cách khám phá những khả năng biểu đạt của gốm, đồng thời đặt câu hỏi cho giới hạn vật lý của chất liệu cũng như cơ thể mình. Đối với cô, gốm gói ghém ôm mang những năm tháng đã qua, là nơi chốn để ký ức hoá thân và được giải thoát. Qua những nỗ lực tỉ mỉ và cẩn mật tựa như nghi thức, chuỗi tác phẩm trong mây bay là bay rồi hiện lên như hình hài của những nỗi niềm không thể cất tiếng, của một suy tư về sự vắng, của dấu vết còn lại sau một phần đời, và của con đường trở thành mình qua bao lần nhào nặn.
Linh San chia sẻ: “Mẹ tôi là nông dân. Năm ngoái, mẹ tôi trả bớt ruộng và chuyển sang làm quán ăn cùng cậu. Tôi giữ lại mấy chiếc áo bay* lao động mẹ tôi thường mặc khi làm ruộng. Chính tôi ngày còn nhỏ cũng từng mặc những chiếc áo này khi phụ mẹ việc đồng: cổ áo ôm thịt da, ngấm mồ hôi và tay áo thường dính đất. Tôi làm lại phần cổ và tay áo bằng gốm với tất cả sự nâng niu cho một phần đời tôi và mẹ đã cùng đi qua.”
*Áo bay: một loại quân phục của Quân đội nhân dân Việt Nam, trong đó có mẫu áo bay K82 được sản xuất thương mại để cung cấp cho thị trường. Ngoài phạm vi quân đội, áo bay K82 thường được dùng như một loại áo bảo hộ lao động.
(Được biên tập từ trích đoạn văn bản cung cấp bởi Á Space)