Nguyễn Kim Thái
-
Trưa hè
Từng vẽ nhiều đề tài trên các loại chất liệu như sơn dầu, bột màu, lụa, nhưng Nguyễn Kim Thái dành cho đề tài phụ nữ một đam mê bất tận. Họa sĩ Kim Thái thường đặt nhân vật nữ vào các bối cảnh sinh hoạt đời thường khác nhau. Bà vẽ họ, phần lớn là với một cơ thể trong hình dạng sơ khai, không xiêm áo, nhưng không phải để diễn tả sự cô đơn hay quằn quại đớn đau bản thể. Bà chỉ mặc nhiên để họ được là mình, phơi bày họ trong ánh sáng của tự tính. Bà lý giải: “Tôi không thích cách gọi vẽ tranh khoả thân nghệ thuật hay tranh nude mà thích gọi là vẽ tranh vẻ đẹp nguyên thuỷ của con người. Tôi quan niệm vẻ đẹp nguyên thuỷ của con người thời nào cũng đẹp và luôn mang tính cổ xưa, nguyên sơ. Tất cả mọi di sản hiện nay mà chúng ta có đều bắt nguồn từ vẻ đẹp cổ và xưa ấy. Tục ngữ có câu ‘người ta là hoa đất’ cơ mà”.
Tranh Kim Thái không chú trọng tả khối, thậm chí bà đã giản lược tả khối, vờn nét để tôn vinh bố cục và sự hài hòa của màu sắc. Khi vẽ phụ nữ khỏa thân, bà dường như khước từ việc mô tả cụ thể cơ bắp. Đường cong, sự chuyển động của hình thể được diễn tả qua tư thế mẫu, được làm nổi bật trên cái nền hoặc tĩnh lặng hoặc có sự tham gia của các dải hay vệt màu khác lạ. Tất cả tạo ra tính khái quát cao cho hình tượng chính. Và người xem có cảm giác tranh bà thật phóng khoáng.