Nguyễn Minh Thành
-
Bảy ngày một tuần
Các bức hoạ trên giấy dó của Nguyễn Minh Thành xoay quanh chân dung – chủ đề bao trùm và xuyên suốt thực hành của nghệ sĩ. Qua những suy tư và biểu cảm tự hoạ, anh đã hình thành ngôn ngữ riêng biệt cũng như góp phần kiến tạo những nét chấm phá nổi bật trong cộng đồng nghệ thuật. Xem cơ thể mình như hình mẫu của “kẻ thường nhật”, anh khắc hoạ các nhân vật khác nhau giữa những diễn cảnh lấy chất liệu từ cuộc sống Việt Nam truyền thống và hiện đại, đồng thời liên tục hồi tưởng ký ức thuở thơ ấu. Đan xen đâu đó trên bề mặt tranh là những ký hiệu ngẫu hứng biểu trưng cho tuổi thơ sinh trưởng tại nông thôn: lồng chim, giỏ gạo, cỏ hoa, trang phục truyền thống v.v. Nhìn nhận các tác phẩm chân dung của mình như “một quá trình lịch sử về tiến hóa cả về thể chất lẫn tinh thần“, Minh Thành thuật lại đời mình chính mình trong hình hài người khác, trong nỗ lực tìm kiếm ý nghĩa thực sự của tồn tại. Dẫu là nam hay nữ, dẫu mang dáng vóc của doanh nhân, cậu bé hay chính mẹ của mình, bản thể của Minh Thành nhẹ nhàng hữu hình hoá trong chính chủ thể tranh anh; làm mờ đi ranh giới giữa giới tính và tầng lớp, nơi quá khứ, hiện tại và tương lai hòa quyện vào vô tận.