Lê Công Thành
-
Hoạ sĩ – Bức tranh
Thường được biết đến qua các sáng tác tượng đài xoay quanh chủ đề người chiến sĩ, người phụ nữ Việt Nam trong thời kì kháng chiến chống Mỹ cứu nước, và tượng Bác Hồ, sự nghiệp của nhà điêu khắc Lê Công Thành chia làm 2 giai đoạn với cột mốc là năm 1985. Trước 1985, ông tập trung sáng tác để phục vụ cho nền nghệ thuật nước nhà đậm sắc Hiện thực Xã hội chủ nghĩa. Sau đó, ông tập trung vào việc mô tả vẻ đẹp phồn thực của người phụ nữ với hàng loạt tác phẩm tượng tròn có kích thước nhỏ với ngôn ngữ sáng tác khái quát triệt để và có tính ước lệ cao. Ông cũng quan tâm nhiều hơn tới điêu khắc trong không gian và thử nghiệm với điêu khắc tấm mỏng với kết cấu kim loại hoặc bìa carton và dây căng.
Nhà điêu khắc từng chia sẻ về đề tài người phụ nữ trong sáng tác của ông: “Tôi không nặn những người đàn bà tếu táo, lãng mạn, ỉ ôi; cũng không nặn ra người đàn bà giá lạnh kiêu kỳ. Tôi không biết nói, chỉ biết nặn mà thôi. Tôi chỉ biết dùng đôi bàn tay ra hiệu, đôi bàn tay chân thật để vỗ về. Tôi chỉ có thể nói một câu: ‘Tôi không phải là một nghệ sĩ đi nặn vẽ đàn bà khỏa thân trần trụi. Mà vì nhờ đàn bà mà tôi trở thành một con người nghệ sĩ theo nghĩa làm Người.’”
(Được biên tập từ trích đoạn văn bản cung cấp bởi Đỗ Đức)