Nguyễn Trung
-
Hà Nội mùa thu
Các tác phẩm Revelation of Time và A Touch khác biệt hẳn so với xu hướng hội họa thương mại thường thấy ở Việt Nam cuối những năm 1990–đầu những năm 2000, xoay quanh các chủ đề “thịnh hành” như phong cảnh, tĩnh vật bình dị hoặc chân dung phụ nữ. Ở các tác phẩm này, ta thấy một Nguyễn Trung quan tâm sâu sắc tới việc thử nghiệm với các phương tiện và kỹ thuật hội họa khác nhau. Thế chỗ bảng màu rực rỡ, nét cọ mềm mại hay chủ thể được lãng mạn hoá, là các sắc thái tiện giản như nâu trầm (đại diện cho đất và thiên nhiên) hoặc trắng cổ kính (biểu trưng cho những mảng tường nhuốm thời gian), thường xuyên xuất hiện trong tác phẩm của ông từ thời kỳ này. Trong khi sự kết hợp với chiếu cói và giấy bồi ở Revelation of Time thể hiện vòng luân hồi của tĩnh và động, của sáng và tối, thì với A Touch, ta lại được chứng kiến một trong những lần hiếm hoi nghệ sĩ sử dụng trực tiếp cơ thể để sáng tác. Nguyễn Trung in bàn tay của mình lên lớp chất liệu tổng hợp trên toan – như thể đánh dấu “chủ quyền” sáng tạo, cùng lúc cũng là để ôm ấp, che chở, bao bọc đứa con tinh thần của mình.
(Được biên tập từ trích đoạn văn bản cung cấp bởi CUC Gallery)