Cian Duggan
-
CÁI MÃ PHỈNH PHỜ
Ta hãy hình dung otherMother (Mẹ Khác) như một điệu bộ lặp đi lặp lại, một nỗi ám ảnh về bạo lực mềm – thành tố quan trọng trong sáng tác. mỗi hình hài tạo ra lại báo hiệu điểm khởi nguồn của vòng sinh tử cho các hình hài anh em của nó. chúng phản chiếu và tương tác một cách khiên cưỡng lẫn nhau, với ngoại cảnh, nội tại, hay không gian sắp đặt. Như những mảng nổi trôi của một khối vô hạn, chúng sinh sôi, mục rữa, vật vờ, và đồng loạt phát ra một thứ năng lượng từ trường mập mờ khó đoán.
Chúng sinh ra trên nền tổng hòa của đất, xi măng, vật dụng có sẵn, cùng những tự sự tan vỡ và hiện thực méo mó. chúng tượng trưng cho cốt cách khó lòng đoán định của chuỗi hình hài nhân tính – kiến tạo – tự nhiên – nhân tạo – hủy diệt – tái chế – cứng – mềm – thiên thạch. Tồn tại với số lượng dày đặc đến quá độ, như những cơ thể đơn bào, chúng nhân bản trên khắp không gian cảnh quan; vẻ bề ngoài tự nhiên mà nhân tạo của chúng khiến người xem phải tự vấn về cách họ nhìn nhận thực tại xung quanh. chúng khiến ta bối rối vì căn tính tuy riêng biệt mà vẫn đồng nhất, vừa thân vừa sơ, nặng nề nhưng nhẹ nhàng, tự nhiên và nhân tạo, ngọt ngào mà vẫn quái gở. nét đẹp của khởi đầu nằm gọn trong kết thúc; chúng là những mảnh dư chấn của một vụ va chạm khổng lồ.
Chúng là những mẩu vụn rời rạc, khó mà hình dung được tổng hòa nguyên khối. chúng phơi bày giới hạn nhận thức của chúng ta, đòi hỏi chúng ta phải nghe theo bản năng, mò mẫm trên một con đường xa lạ. chúng tồn tại trong thế đối lập giữa cái hữu hình và vực thăm vô đáy. chúng chứa đựng trong tâm khảm một sự lạ kỳ có khả năng kích hoạt những vùng trũng nằm giữa các đường biên ý tưởng. Tồn tại đâu đó giữa ký ức và tưởng tượng, giữa thô sơ và phi thường, giữa bàn tay con người và máy móc số hoá, các tác phẩm thể hiện xung năng giữa thực tại tổng hoà và nhãn quan cá nhân. Khi ta nhận thức về sự tồn tại ngoài vòng tự nhiên như một tiếng vọng ngân dài của chúng, thì cũng là lúc chúng hối thúc ta đón nhận sự kỳ khôi trong thế giới đời thường. nối móc với nhau, biến đổi và tan ra không ngừng, chúng chém những nhát cắt vào dòng tuần hoàn không thời gian, từ đó mở ra những cánh cửa thực tại – siêu hình đến các chiều không gian / thời gian khác … (Phần miêu tả của nghệ sĩ)
Tác phẩm này hiện đang được trưng bày ở Nhà máy Việt Hương, tỉnh Long An, TP. Hồ Chí Minh, Việt Nam.